Ngốc ngốc tiểu thần bộ : Chương 84

Ngốc ngốc tiểu thần bộ

Tác giả : Nhĩ Nhã

5252423_181812446000_2

——————–

CHƯƠNG 84

Đêm đó, Tiêu Lương thật cẩn thận giúp Tiểu Tứ Tử tắm rửa. Sau đó cho hắn uống thuốc, lại thay đổi nệm giường, trải chăn cho Thạch Đầu cùng Tiễn Tử nằm. Sáng sớm hôm sau, Tiểu Tứ Tử tỉnh lại, bệnh cũng khỏi hẳn, cả người sinh long hoạt hổ, liền thấy đói bụng.

Tất cả đều đã dậy, Tiêu Lương cùng Triệu Phổ ra ngoài luyện công, bọn Mục Phương đi nấu ăn, lưu lại Tiểu Tứ Tử cùng Công Tôn ở trong phòng.

Công Tôn ngồi cạnh Tiểu Tứ Tử, uy hắn điểm tâm, lại liếc nhìn hắn mấy cái, làm Tiểu Tứ Tử cảm thấy có chút kì quái, phụ thân vì sao lại cứ nhìn mình như vậy nha?

Tiểu Tứ Tử ăn xong một ngụm, Công Tôn lại hướng miệng hắn nhét tiếp một miếng. Cuối cùng Tiểu Tứ Tử nhịn không được, miệng đầy trào hỏi Công Tôn, “Phụ thân, người làm sao vậy?”

Công Tôn nghĩ nghĩ, hỏi lại, “Cẩn nhi, ngươi cũng không còn nhỏ, mười sáu tuổi rồi đi?”

Tiểu Tứ Tử càng khó hiểu, phụ thân bình thường vẫn kêu hắn còn nhỏ, hôm nay sao lại sửa miệng kêu không nhỏ? Bất quá vẫn gật gật đầu, “Ân.”

“Ngươi có người trong lòng chưa?”

Tiểu Tứ Tử mặt đỏ lên, mắt chớp mấy cái không lên tiếng.

“Có hay không?” Công Tôn hỏi lại hắn.

Mặt Tiểu Tứ Tử càng hồng, mở to đôi mắt nhìn Công Tôn, tâm nói phụ thân như thế nào lại ngốc như vậy, đến Cửu Cửu cũng biết ta thích Tiểu Lương Tử a.

Công Tôn thấy hắn không nói lời nào, liền vỗ hắn, “Bằng không như vậy đi, phụ thân ưng ý một nha đầu xinh đẹp, ta làm mai cho ngươi nhé?”

“Không cần!” Tiểu Tứ Tử lập tức lắc đầu.

“Vì sao không cần?” Công Tôn truy vấn, “Ngươi không phải chưa có người trong lòng sao?”

Tiểu Tứ Tử cắn chiếc đũa, nhỏ giọng lẩm bẩm, “Ai nói……”

Công Tôn nhếch mi, “Thế nào? Có rồi sao?”

Tiểu Tứ Tử rốt cuộc nhẹ nhàng gật đầu.

Công Tôn nở nụ cười, “Nguyên lai Tiểu Tứ Tử đã có người trong lòng rồi. Là ai vậy?”

Tiểu Tứ Tử liếc nhìn Công Tôn một chút, lại nói thầm, “Không nói cho phụ thân.”

Công Tôn gật gật, “Thôi được, phụ thân cũng không ép ngươi, ngươi thích ai thì thú người đó. Bất quá cô nương ta nói kia cũng đứng đắn, rất tốt a…… Không bằng hứa gả cho Tiểu Lương Tử đi.”

“Không được!” Tiểu Tứ Tử nóng nảy vội kêu, “Không được hứa hôn cho Tiểu Lương Tử!”

“Vì sao?” Công Tôn biết rõ còn cố hỏi.

Tiểu Tứ Tử vẻ mặt mất hứng, “Chính là không được!”

Công Tôn nhìn hắn thật lâu, “Tiểu Tứ Tử, ngày hôm qua Tiểu Lương Tử cùng phụ thân cầu thân.”

“Cầu cầm?” Tiểu Tứ Tử khó hiểu, “Cầu cái gì cầm a?”

“Ngốc.” Công Tôn niết niết má hắn, “Tiểu Lương Tử nói, hắn thích ngươi, muốn thành thân với ngươi.”

=口=  Tiểu Tứ Tử trợn tròn mắt, sửng sốt thật lâu mới hỏi, “Thực…… Thực sự?!”

Công Tôn gật gật đầu, “Ta hỏi hắn, muốn gả sao? Hắn nói gả.”

=0= Tiểu Tứ Tử càng choáng váng, trầm mặc một lúc lâu, đột nhiên đứng phắt dậy hoan hô, ôm lấy Công Tôn, “Thật tốt quá phụ thân, ta có thể thú Tiểu Lương Tử rồi!”

Công Tôn lại thở dài trong lòng…… Ai, con lớn rồi giữ không được nữa, nhìn cái tên ngốc này sung sướng như vậy nè…

Đang nói chuyện, liền thấy Tiêu Lương cùng mọi người tiến vào, trên tay cầm theo điểm tâm. Tiểu Tứ Tử vừa thấy Tiêu Lương, mặt liền đỏ lên, cúi đầu e thẹn cười, đến ngay cả ăn cũng cười.

Triệu Phổ thấy hắn cười đến sái quai hàm, hỏi hắn, “Tiểu Tứ Tử, chuyện gì mà cao hứng vậy?”

Tiểu Tứ Tử cười tủm tỉm nhìn Triệu Phổ một cái, cũng không nói tiếng nào.

Tiêu Lương múc cho Tiểu Tứ Tử chén cháo, “Cẩn nhi, cơm nước xong thì chắc Mãng Lạc cũng quay lại, chúng ta vừa lúc hỏi xem tình hình Đường môn thế nào.”

“Ân.” Tiểu Tứ Tử liếc nhìn Tiêu Lương một cái, lại cười tiếp.

Tiêu Lương bị hắn cười đến không hiểu vì sao, liền sờ sờ trán hắn, “Làm sao vậy Cẩn nhi?”

Tiểu Tứ Tử nghĩ nghĩ, liền nói, “Tiểu Lương Tử nha, ta thú ngươi rồi thì sẽ đối xử tốt với ngươi, không để cho ngươi thiệt thòi đâu.”

“Phụt…” Triệu Phổ đang bưng chén canh uống, không kịp đề phòng mà sặc một ngụm, ho khan dữ dội. Tiêu Lương cũng bưng chén canh, vừa uống, vừa cười đến xấu hổ.

Đang lúc ăn, chợt nghe mấy ảnh vệ bên ngoài lên tiếng, “Mãng Lạc về rồi sao? Ăn cơm chưa?”

“Mãng Lạc?” Tiểu Tứ Tử kêu hắn một tiếng.

Mãng Lạc lúc này mới ngẩng đầu nhìn Tiểu Tứ Tử, “Tiểu Tứ Tử, ngươi tỉnh rồi, hết bệnh chưa?”

“Ân.” Tiểu Tứ Tử gật đầu, nhìn sang Công Tôn bên cạnh.

Triệu Phổ hỏi, “Mãng Lạc, xảy ra chuyện gì?”

Mãng Lạc đến ngồi xuống bàn, suy nghĩ thật lâu mới nói, “Đường Diệu An đã chết……”

“Cái gì?” Tất cả mọi người giật mình mà nhìn hắn, “Thế nào lại chết?”

Mãng Lạc cau mày, “Ta cũng không biết… Tối hôm qua Đường môn đột nhiên truyền ra tin tức này, nói là sợ tội tự sát, ta cũng nhìn thấy thi thể được nâng ra.”

“Sợ tội tự sát?” Hoa Phi Phi chau mày, tựa hồ không tin được, “Đường Diệu An là người thế nào? Hắn buổi sáng còn nói chính mình oan uổng, thế nào buổi tối lại sợ tội tự sát, này không thể tin a.”

“Đường lão phu nhân cũng nói không tin, giống như muốn điều tra.” Mãng Lạc gật đầu, “Ta cảm thấy, có phải do Đường Diệu Khuê cùng Đường Diệu Sơn làm ra?”

Mọi người liếc nhìn nhau, đều cảm thấy có khả năng này.

“Chết như vậy thực thảm a.” Tiểu Tứ Tử nâng cằm, “Chúng ta nếu có thể nhắc bọn họ đề phòng Đường Diệu Sơn và Đường Diệu Khuê một chút thì tốt rồi. Không nghĩ tới bọn hắn xuống tay ngoan độc như vậy, ngay cả huynh đệ cũng không tha.”

“Nhưng là lý do gì?” Mục Phương cũng nhíu mày, “Vì chức môn chủ? Hay là vì Đường Tiểu Muội?”

“Vậy kế tiếp không chừng là tới Đường Diệu Khuê?” Công Tôn thở dài, “Mấy huynh đệ nhà này, không khiến ngươi sống ta chết thì không vừa lòng sao?”

“Có lẽ là sắp tới phiên Đường Diệu Khuê.” Mãng Lạc nói, “Đường lão phu nhân rất thương tâm, đã bắt đầu điều tra Đường Diệu Khuê, cũng điều tra thêm Đường Diệu An……”

“Nói đến nói đi.” Tiểu Tứ Tử chống cằm nói, “Vẫn là Đường Diệu Đình kia may mắn nhất nha, bị giáo huấn xong rồi bỏ đi, tránh được một kiếp.”

Tiểu Tứ Tử vừa nói xong, tất cả mọi người đều kinh ngạc mà nhìn hắn.

“Làm sao a?” Tiểu Tứ Tử chớp mắt mấy cái, nhìn nhìn mọi người, “Ta muốn nói, kì thực hắn cũng rất thảm……”

“Kể cũng lạ.” Mãng Lạc đột nhiên nói, “Khi biết được tin Đường Diệu An chết, Đường Diệu Khuê cùng Đường Diệu Sơn tựa hồ rất khiếp sợ!”

“Ân.” Hoa Phi Phi gật đầu, “Ta cũng hiểu được. hai người này dù có ngốc cũng không thể ra tay giết Đường Diệu An, như thế sẽ bị người khác chú ý.”

“Hiện tại giết Đường Diệu An, người bị hoài nghi đầu tiên chính là Đường Diệu Khuê.” Tiêu Lương phân tích, “Mà Đường Diệu Khuê lại nghĩ là do Đường Diệu Sơn hại hắn. Đường Diệu Sơn cũng có thể hoài nghi Đường Diệu Khuê có tâm tư khác. Hai người nghi kị lẫn nhau, sẽ dẫn đến tranh chấp. Đồng thời, Đường lão phu nhân sẽ vì Đường Diệu An chết đi mà điều tra thật rõ vụ này, nếu tra ra được là do Đường Diệu Sơn và Đường Diệu Khuê là chủ mưu, tất nhiên sẽ trách phạt hai người thực nặng…… Nói cho cùng, người được lợi nhất, thoạt nhìn cũng chịu thiệt nhất, chính là Đường Diệu Đình đã sớm rời vòng tranh đoạt!”

Tiểu Tứ Tử nghe xong nháy mắt mấy cái, “Đúng nga!”

“Nếu nói như vậy, Đường Diệu Đình nói không chừng đang ở gần đây chứ không phải đang dưỡng bệnh?” Hoa Phi Phi nói, “Đi Đường môn biệt viện nhìn sẽ biết. Nếu không có người ở, như vậy hắn chắc chắn sẽ ở gần đây giám thị, người ở ngoài gây khó dễ là hắn, mà người hại chết Đường Diệu An rất có khả năng cũng là hắn!”

“Ta đi với ngươi.” Mục Phương gật gật đầu, nói muốn đi theo Hoa Phi Phi tới phía nam Đường môn sơn trang, Hoa Phi Phi nhướn nhướn mi, cũng không phản đối.

“Ta cảm thấy, chúng ta nên đi khám nghiệm thi thể Đường Diệu An.” Tiêu Lương đề nghị, “Trước phải biết rõ rằng đến tột cùng có phải hắn tự sát hay không.”

“Chúng ta lập tức đi!” Tiểu Tứ Tử gật đầu đồng ý.

“Ân.” Triệu Phổ khẽ nhíu mày, “Nếu hết thảy có người ở ngoài gây khó dễ, chúng ta sẽ không thể quang minh chính đại mà yêu cầu vào khám nghiệm tử thi, như vậy người khác sẽ để ý. Tốt nhất là lặng lẽ đi vào.”

“Vậy cũng được.” Tiêu Lương nghĩ nghĩ, “Ta cùng với Tiểu Tứ Tử và mấy ảnh vệ đi đến cửa trước, dẫn dắt Đường môn chú ý. Vương gia và tiên sinh lẻn vào Đường môn khám nghiệm thi thể Đường Diệu An. Mãng Lạc vẫn tiếp tục giám sát Đường Diệu An và Đường Diệu Khuê. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, hai người bọn họ hẳn là đang khắc khẩu.”

Mọi người cảm thấy có thể làm, liền gật đầu, phân công nhau hành động.

………

Tiểu Tứ Tử thay một thân xiêm y thật dài, cưỡi Tiễn Tử, cùng Tiêu Lương xuất môn. Bên cạnh còn có Thạch Đầu, Thanh Ảnh và Xích Ảnh, mọi người cùng nhau đến Đường môn.

Từ sau khi cưỡi Tiễn Tử xong, Tiểu Tứ Tử liền ưa cưỡi nó, bởi vì Tiễn Tử có vẻ cao lớn, hơn nữa Tiểu Tứ Tử nghĩ, dù sao Thạch Đầu cũng là nữ hài tử, để nó cõng mình thực không tốt.

Bất quá điều này làm Thạch Đầu thực bất mãn, nó cứ cọ cọ người Tiễn Tử, hoặc là cắn lỗ tai hoặc cắn đuôi, trả thù hắn đoạt Tiểu Tứ Tử.

Tiễn Tử bị cắn trái lại rất vui vẻ, Thạch Đầu đang cắn nó a!!

Tiểu Tứ Tử ghé vào lưng Tiễn Tử, nâng cằm thở dài, “Đường lão phu nhân thực đáng thương nha, Đường Tiểu Muội không biết sống chết ở trong băng động, hiện tại Đường Diệu An cũng chết. Người tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh. Kì thực mọi người đều là người một nhà, làm gì mà cứ phải đấu đấu giết giết như vậy?”

Tiêu Lương cũng ngồi trên lưng Tiễn Tử, ôm lấy hắn cười nói, “Cẩn nhi, trên đời này chuyện gì cũng công bằng. Có mấy nhà bình dân, tuy rằng cuộc sống nghèo khó, nhưng phụ mẫu tốt, huynh đệ thương yêu nhau, thê hiền tử hiếu. Nhưng có vài người, gia cảnh tuy rằng giàu có, nhưng huynh đệ lại tranh giành tài sản đến ta sống ngươi chết, lục thân không nhận. Cho nên nói, người nghèo khổ cực, nhưng vẫn sống tốt.”

“Ân.” Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, “Cửu Cửu có phải sẽ không trở về hoàng cung? Bởi vì chất nhi hoàng đế sẽ sợ Cửu Cửu tranh đoạt ngôi vị với hắn.”

Tiêu Lương bất đắc dĩ cười cười, “Đúng vậy, nếu không phải vương gia không có tâm tư làm hoàng đế, năm đó lại có hứa hẹn cùng tiên hoàng, nói không chừng đi…… Cho nên nói sinh ra trong hoàng tộc, cũng không có gì sung sướng. Cũng vì chuyện này mà năm đó Công Tôn tiên sinh mới chậm chạp không chịu đáp ứng vương gia.”

“Cửu Cửu không giống người hay tranh đoạt.” Tiểu Tứ Tử xoay người, điều chỉnh một tư thế thoải mái, nói với Tiêu Lương, “Người một chút cũng không giống vương gia, phụ thân nói Cửu Cửu là ở đại mạc mà lớn lên.”

“Ân.” Tiêu Lương gật gật đầu.

Tiểu Tứ Tử xoay mặt nhìn hắn, tủm tỉm cười, “Tiểu Lương Tử, ta đây là tiểu vương gia, vậy ngươi có phải hay không là tiểu vương phi?”

“Khụ khụ…” Tiêu Lương xoay mặt nhìn nơi khác, tâm nói Tiểu Tứ Tử biết học được chiếm tiện nghi người ta rồi a.

Tiểu Tứ Tử từ lúc biết được Công Tôn đồng ý chuyện thành thân của hắn cùng Tiêu Lương, tâm tình thực thư sướng, cũng Tiêu Lương thân lại càng thân.

Một đường cười đùa, hai người mới nói tới vụ án, lại bắt đầu lặng lẽ bàn tới thành hôn. Nói đến chọc Tiểu Tứ Tử cười khanh khách…

Rất nhanh, hai người đã gần tới Đường môn. Từ xa xa nhìn lại, tiếng nhạc ma đám làm cho người ta tâm loạn.

Tiểu Tứ Tử vỗ vỗ hai má, nghiêm túc nói, “Người ta đang bàn tang sự, trên mặt không thể cười!”

Tiêu Lương gật gật đầu, đỡ hắn xuống, cùng bước vào cổng lớn Đường môn.

Gia đinh thủ vệ thấy hai người tới, làm một cái lễ, nói, “Hai vị, Đường môn chúng ta đang bận tang sự, Đường lão phu nhân nói, không tiện tiếp khách.”

Tiêu Lương gật đầu, “Chúng ta là nghe nói chuyện này, nên nghĩ muốn đến phúng điếu mà thôi, ngươi đi vào báo lại một tiếng.”

Hai gia đinh nhìn nhau, một người nói, “Vậy hai vị chờ một chút, ta đi vào hỏi lão phu nhân.” Nói xong, liền xoay người chạy vào.

Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương đứng ngoài cửa chờ, nhìn thấy Đường môn bên trong nhiều người để tang, ra vào bận rộn, chuẩn bị tang sự.

Tiểu Tứ Tử khẽ nhíu mày, nhẹ nhàng túm Tiêu Lương hỏi một chút, “Tiểu Lương Tử nha, ngươi có hay không cảm thấy kì quái?”

Tiêu Lương sửng sốt, xoay mặt nhìn hắn, “Cẩn nhi, ý ngươi là, tang lễ này rất long trọng?”

“Ân.” Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, “Đường Diệu An tự sát như vậy, hẳn là có điểm hoài nghi, không phải nên hảo hảo tra xét sao. Vì sao lại chuẩn bị tang sự nhanh như vậy? Còn có, như thế nào mới một đêm đã chuẩn bị tốt vậy, ngươi xem áo bố kia, còn có gánh hát nữa…… Thực kì quái a, nhìn cứ như đã sớm chuẩn bị tốt vậy…”

Tiêu Lương cũng gật gật đầu, “Cẩn nhi, kì thực ta cũng thấy còn có vài điều kì quái…”

“Cái gì?” Tiểu Tứ Tử tò mò nhìn Tiêu Lương.

“Đường Diệu An là sợ tội tự sát… Nếu nói hắn trộm Hải Long Nhãn, nhưng đó lại không phải. Hắn chết cũng không coi là sợ tội tự sát!” Tiêu Lương phân tích một chút, “Đường lão phu nhân nếu thực sự tra xét công minh, phải cảm thấy hắn chết như vậy là chưa minh bạch, cũng sẽ không gióng trống khua chiêng mà làm tang sự, này cứ như là e sợ thiên hạ không biết là Đường Diệu An đã chết vậy. Lại nói, bà cũng không điều tra Đường Diệu Khuê cùng Đường Diệu Sơn nữa, nếu cuối cùng điều tra ra là hai người hại chết lão lục. Tin này truyền ra ngoài quả thực dọa người. Nhưng ta cảm thấy, chuyện làm tang sự này cùng tính cách của bà thực không phù hợp?”

Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, hơi cau mũi, nhỏ giọng nói, “Tiểu Lương Tử, ta thế nào lại cảm thấy, trước sau vẫn là Đường lão phu nhân là kì quái nhất đi?”

Tiêu Lương nghe xong trầm mặc một lát, “Xác thực a, Đường môn này quả thực kì quái, đến tột cùng là làm cái quỷ gì a?”

2 bình luận về “Ngốc ngốc tiểu thần bộ : Chương 84

  1. “Mãng Lạc vẫn tiếp tục giám sát Đường Diệu An và Đường Diệu Khuê.” => Đường Diệu Sơn chứ?
    lại nói, cũng tội CT nuôi con lớn rồi phải đem cho người khác, à không phải, là nhìn nó tự chạy theo con ngta mới đúng *trấm nước mắt*

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.