Ngốc ngốc tiểu thần bộ : Chương 83

Ngốc ngốc tiểu thần bộ

Tác giả : Nhĩ Nhã

1100361P2-13

———————

CHƯƠNG 83

Không ngoài dự đoán của bọn Tiểu Tứ Tử, sáng sớm ngày hôm sau, Đường lão phu nhân triệu tập mọi người, nói tới tình hình Đường Diệu An, trước mắt có người của Đường môn giam giữ hắn, vụ án này bà sẽ cho người điều tra. Bất quá trong lời nói, có chút ý tứ muốn đuổi bọn Tiểu Tứ Tử đi.

Tiểu Tứ Tử tối qua ngủ không ngon, không có tinh thần, xoay mặt nhìn Tiêu Lương. Tiêu Lương khẽ nhíu mày, tranh cãi vài câu, nhưng Đường lão phu nhân vẫn kiên trì. Không có biện pháp, chủ nhà đã ra lệnh đuổi khách, bọn họ cũng không thể cậy mạnh mà ở lại chỗ này.

Chính là Mục Phương đề nghị, Đường Diệu An lần này là người bị tình nghi, hi vọng có thể mang đi thẩm vấn.

Đường Diệu Khuê cười lạnh một tiếng, “Cho tới bây giờ đều là chuyện của giang hồ, chỗ nào lại để cho quan phủ xử lý?”

Hoa Phi Phi chau mày, cười nói, “Người của quan phủ xác thực không cao minh bằng Đường Ngũ thiếu gia, không chỉ đoán được trong phòng Lục thiếu gia có ám cách, còn biết dưới ám cách lại có cơ quan.”

Đường Diệu Khuê sửng sốt, nhíu nhíu đầu mày, nhìn có vẻ chật vật. Đường lão phu nhân thở dài, trừng mắt nhìn Đường Diệu Khuê một cái, “Ngươi lui ra cho ta!”

Đường Diệu Khuê bất đắc dĩ, ngượng ngùng lui sang một bên.

Tiểu Tứ Tử vẫn ngồi im một bên nhìn Đường lão phu nhân cùng hai đứa con của bà, sờ sờ cằm, bộ dáng có chút đăm chiêu, cũng không biết là đang nghĩ cái gì.

“Tiểu vương gia.” Đường lão phu nhân gọi hắn, “Tiểu Muội là đứa con mà ta thương yêu nhất, chuyện ra như vậy, là Đường môn ta bất hạnh. Nếu Hải Long Nhãn là giả, ta tạm thời cũng không truy cứu việc khác. Về phần nội loạn Đường môn, ta tất nhiên sẽ điều tra rõ ràng. Đến lúc đó nhất định cho ngươi một cái công đạo. Bất quá, ta không hi vọng quan phủ nhúng tay vào chuyện trong bang.”

Mọi người liếc nhìn nhau, không còn lời nào để nói, đành phải cáo từ. Trước thu thập một chút, tạm thời rời đến khách điếm ở. Mãng Lạc nói muốn tiếp tục đi tìm Hải Long Nhãn, cũng đi theo Tiểu Tứ Tử đến khách điếm, chuẩn bị một chút, rồi quyết định tiếp.

“Cẩn nhi.” Từ lúc ly khai Đường môn đến khi đi đến khách điếm, Tiêu Lương vẫn luôn chú ý đến Tiểu Tứ Tử, thấy hắn ghé lên lưng Thạch Đầu, lười biếng, tựa hồ là đang suy nghĩ gì đó.

Tiểu Tứ Tử nghe Tiêu Lương gọi hắn, liền quay đầu sang nhìn, “Ân?”

Tiêu Lương khẽ nhíu mày, đưa tay sờ sờ mặt hắn, “Cẩn nhi, mặt ngươi thế nào lại nóng như vậy?”

Tiểu Tứ Tử nâng cằm, “Ân……”

Mục Phương cùng Hoa Phi Phi nhìn ra có gì không thích hợp. Hoa Phi Phi đi lại đây, đưa tay sờ sờ trán hắn, “A! Phát sốt rồi!”

“A……” Lời nói Hoa Phi Phi vừa phát ra, chợt nghe xung quanh tiếng người hít khí, bốn ảnh vệ liền bay lại, vây quanh Tiểu Tứ Tử hỏi dồn, “Ai ai, vì sao lại vô duyên vô cớ phát sốt a? Là tối hôm qua nhiễm lạnh sao?”

“Cẩn nhi!” Tiêu Lương cũng vội vàng ôm Tiểu Tứ Tử xuống, “Chúng ta đi tìm đại phu.”

Lại nhìn phía sau, Công Tôn nếu không bị Triệu Phổ ôm lại, hẳn là đã sớm lao tới ôm Tiểu Tứ Tử, “Đang tốt như thế, lý nào lại sốt chứ? Ta đã nói là tên Tiểu Lương Tử này vô dụng, sẽ không chiếu cố tốt Tiểu Tứ Tử!”

Triệu Phổ thở dài, “Không trách Tiểu Lương Tử được, tối hôm qua ta có tới phòng Tiểu Tứ Tử một chuyến, hắn còn đang trăn trở a. Tiêu Lương xác định biết được tối qua Tiểu Tứ Tử khó ngủ.”

“Hắn mơ thấy gì sao?” Công Tôn biến sắc, “Sẽ không phải cả đêm không thoải mái? Không được, ngươi buông tay, ta phải bắt mạch cho hắn!”

“Cẩn nhi!”

Đang ồn ào, chợt nghe Tiêu Lương hét to một tiếng, tim Công Tôn như muốn bay ra ngoài. Triệu Phổ cũng không dám giữ hắn, mặc hắn xông ra. Công Tôn chạy tới bên Thạch Đầu, thấy tất cả mọi người vây quanh, còn Tiểu Tứ Tử đã ngất đi rồi.

“Tiểu Tứ Tử!” Công Tôn hoảng hốt, vội vàng đưa tay bắt mạch Tiểu Tứ Tử.

………

“Là phong hàn.” Bắt mạch thật lâu, Công Tôn mới thả tay ra, tuy sắc mặt vẫn còn trắng nhưng đã thở phào, “Nhất định là đoạn thời gian này không nghỉ ngơi tốt, ngủ không đủ giấc, thêm buổi tối nhiễm lạnh mà thành.”

Tiêu Lương gật gật đầu, “Cẩn nhi mấy bữa nay đều khó ngủ, như là có nhiều tâm sự, cũng không biết là đang nghĩ tới cái gì, tối nằm cứ xoay người liên tục.”

“Trước tìm khách điếm nghỉ ngơi một chút, sau đó ta sẽ thi châm trừ bỏ hàn khí cho hắn.” Vừa nói vừa kêu Thanh Ảnh mang giấy bút tới, Công Tôn đề vài chữ, để Thanh Ảnh đi bốc thuốc.

Tiếp đó, Tiêu Lương mang theo Tiểu Tứ Tử, Triệu Phổ mang theo Công Tôn, thi triển khinh công bay tới khách điếm. Mục Phương cùng Hoa Phi Phi, dẫn theo Tiễn Tử và Thạch Đầu cũng nhanh chạy tới.

Đợi cho mọi người đến đông đủ, Công Tôn cũng đã thi châm cho Tiểu Tứ Tử xong, chỉ thấy mặt hắn cũng không còn đỏ như ban nãy, cả người cũng giảm nhiệt, nằm ngủ mê mệt trong chăn, nhưng là chân mày vẫn không giãn ra, tựa hồ là ngủ cũng không ngon giấc.

“Tiểu Tứ Tử đây là làm sao vậy?” Công Tôn khó hiểu hỏi Tiêu Lương.

Tiêu Lương lắc đầu, “Mấy bữa trước vẫn còn tốt, nhưng là dạo gần đây, không hiểu sao hắn lại có nhiều tâm sự, hỏi hắn, hắn nói hắn cũng không biết, chỉ kêu là cảm thấy có gì đó không thích hợp.”

“Không thích hợp?” Triệu Phổ nhíu mày, “Là vì vụ án sao?”

Đang nói chuyện, chợt nghe Tiểu Tứ Tử hừ hừ hai tiếng, miệng mấp máy, tựa hồ muốn nói gì đó.

“Tiểu Tứ Tử.” Công Tôn vội vàng chạy lại, nắm tay hắn, “Bảo bối, muốn nói cái gì?”

Tiểu Tứ Tử há miệng thở dốc, mọi người ai nấy đều cúi đầu ráng nghe hắn nói, “Bố Bố……”

“Hơ……” Mọi người nhụt chí, còn tưởng là hắn muốn nói gì quan trọng, nguyên lai là đến nằm mơ cũng muốn tiểu Bố Bố.

Tiểu Tứ Tử nằm trong chăn giật giật, nắm chặt tay Công Tôn cọ cọ, nhỏ giọng, “Bố Bố……”

Công Tôn nhìn hắn, xoay mặt, híp mắt nhìn Tiễn Tử cùng Thạch Đầu đang ngốc ngốc đứng bên, mở to hai mắt nhìn Tiểu Tứ Tử trên giường. “Thanh Ảnh, mang hai chúng nó vào phòng kế bên!” Công Tôn gào thét, “Bắt hai tụi nó vào, dùng xuân dược cũng được, ta muốn ngày mai liền có tiểu Bố Bố!”

“A…….” Tất cả mọi người ngừng thở — Công Tôn là gấp đến điên rồi!

Tiễn Tử vừa nghe được, tinh thần liền phấn chấn, Thạch Đầu thì vừa hoảng vừa sợ, né né tránh tránh ảnh vệ đang lại gần, hướng Tiểu Tứ Tử trên giường kêu to — Tiểu Tứ Tử, mau tỉnh lại nha, cứu mạng nha!

Triệu Phổ vội vàng ngăn Công Tôn lại, “Thân ái, ngươi sao lại hồ đồ như vậy, sao lại cưỡng ép Thạch Đầu a!”

Công Tôn nheo mắt nhìn, “Dù sao hai tụi nó cũng xứng đôi! Khắp Trung Nguyên này chỉ có hai con trảo li như vậy, ngươi còn muốn thế nào?!”

Thạch Đầu trốn sau lưng Tiêu Lương, Tiễn Tử cũng nhanh chạy qua an ủi nó —  Thạch Đầu, ngươi không phải sợ, ta sẽ không ép buộc ngươi!

Thạch Đầu liếc liếc nó một cái, Tiễn Tử lại dùng mũi cọ cọ, Thạch Đầu cũng vẫy vẫy đuôi theo.

Công Tôn đưa tay chỉ chỉ, “Đều tốt như vậy, không sinh bảo bảo, còn chờ cái gì?!”

Tất cả mọi người không dám nói gì, chính lúc này, chợt nghe Tiểu Tứ Tử nhẹ nhàng kêu, “Tiểu Lương Tử…… Phụ thân…”

Công Tôn cả kinh, còn tưởng hắn tỉnh rồi, nhìn lại, chỉ thấy Tiểu Tứ Tử còn đang nắm chặt tay mình, mơ mơ màng màng kêu “Tiểu Lương Tử…… Phụ thân.”

= =||| Công Tôn mở to hai mắt — Tiểu Tứ Tử kêu Tiểu Lương Tử trước, rồi mới kêu phụ thân!!!

Triệu Phổ cũng ý thức được đại sự không ổn, vội vã lên tiếng, “Đúng rồi, Tiểu Tứ Tử buổi sáng còn chưa ăn cái gì phải không?”

“Ta đi nấu cháo cho hắn.” Mục Phương cũng vội vàng lẫn đi.

“Ta cũng đi ăn gì đó chút đã.” Hoa Phi Phi cũng chạy, bốn ảnh vệ cũng lẩn lẩn đi chuẩn bị cơm trưa.

Mãng Lạc cũng đi hỏi thăm tình hình Đường môn, rất nhanh, trong phòng chật chội chỉ còn lại Tiểu Tứ Tử nằm mê man, Công Tôn vẻ mặt buồn bực, Tiêu Lương lo lắng nhìn Tiểu Tứ Tử, còn có một Triệu Phổ cứ liên tục nháy nháy mắt với Tiêu Lương.

Thấy Triệu Phổ nháy mắt với mình, Tiêu Lương đương nhiên hiểu được, Triệu Phổ nhìn thoáng qua hắn, lại nhìn nhìn Công Tôn, miệng khép khép mở mở, khẩu hình kia, là đối Tiêu Lương nói — cầu thân nha!

Tiêu Lương trầm mặc chốc lát, đi tới trước mặt Công Tôn, “Tiên sinh.”

Công Tôn giương mắt nhìn hắn, chỉ thấy Tiêu Lương thật nghiêm túc đứng trước mặt mình. Hắn thở dài, hỏi, “Như thế nào?”

Tiêu Lương thực nghiêm túc đáp, “Ta thích Tiểu Tứ Tử, thời điểm mừng năm mới năm nay, ta muốn thành thân cùng hắn.”

Công Tôn không lên tiếng, chỉ cúi đầu nhìn Tiểu Tứ Tử, chợt nghe Tiêu Lương nói tiếp, “Ta cùng Tiểu Tứ Tử sẽ không ở nơi khác. Tiểu Tứ Tử muốn làm bộ khoái, ta sẽ cùng hắn chu du thiên hạ, cùng làm bộ khoái. Nếu hắn không muốn làm, chúng ta liền trở về Tiêu Dao đảo, làm bạn cùng tiên sinh và Vương gia.”

Công Tôn nghe xong, chớp mắt mấy cái, trong tay hắn là bàn tay mềm mại của Tiểu Tứ Tử, thật lâu sau mới mở miệng, “Ta cũng không cần ngươi cam đoan cái gì. Bất quá, ngươi cả đời phải đối tốt với Tiểu Tứ Tử, bằng không ta sẽ không tha cho ngươi.”

Tiêu Lương ngây ngẩn cả người, thẳng đến khi bị Triệu Phổ đạp một cước, mới giật mình tỉnh lại. Hắn thật sự không nghĩ tới Công Tôn sẽ dễ dàng đáp ứng hắn như vậy, hắn cũng đã chuẩn bị tinh thần quỳ xuống cầu thân, còn tưởng rằng Công Tôn luyến tiếc Tiểu Tứ Tử, sẽ làm khó mình……

“Đa tạ tiên sinh.” Tiêu Lương vẻ mặt vui sướng. Công Tôn nhìn hắn như vậy, trong lòng cũng thoáng yên tâm, tuy rằng luyến tiếc, nhưng Tiêu Lương sẽ đối tốt với Tiểu Tứ Tử. Mà quan trọng nhất là Tiểu Tứ Tử cũng thích hắn, có khi không đợi Tiêu Lương nói, Tiểu Tứ Tử về nhà cũng sẽ cùng hắn nhắc tới chuyện này.

“Còn gọi là tiên sinh?” Triệu Phổ nhìn nhìn Tiêu Lương.

Tiêu Lương gật gật đầu, kéo vạt áo quỳ xuống trước mặt Công Tôn hành đại lễ, gọi một tiếng “Phụ thân.”

Công Tôn nhìn hắn, ánh mắt ngay thẳng, công phu tốt, tính tình cũng hảo, phẩm hạnh đoan chính, bộ dạng ưa nhìn…… Một tiếng phụ thân này nghe cũng thật hưởng thụ. Liền cười cười, vỗ vai hắn vài cái, “Được rồi được rồi, cũng không cần quy tắc quá. Bất quá ta có điều kiện, ngươi phải đáp ứng!”

“Là điều kiện gì?” Tiêu Lương cung kính hỏi, “Chỉ cần là người giao Tiểu Tứ Tử cho ta, kêu ta làm gì cũng được.”

Công Tôn cao thấp đánh giá hắn một chút, “Hai ngươi thành thân không thành vấn đề… Bất quá Tiểu Tứ Tử thú, ngươi gả.”

“Khụ khụ khụ……” Triệu Phổ ho khan một tiếng, ngẩng đầu nhìn trần nhà.

Công Tôn giương mắt nhìn Tiêu Lương, hỏi hắn, “Ngươi chịu không?”

Ngoài dự kiến của Công Tôn, Tiêu Lương ngay cả thời gian do dự cũng không cần, trực tiếp gật đầu, “Hảo!”

Triệu Phổ mỉm cười, tâm nói — Tiểu Lương Tử điểm này giống hắn a, ai gả ai thú mặc kệ, quan trọng là ai thượng ai hạ, này mới là lợi ích thực tế a. Muốn xem công phu, chỉ cần nhìn thân thể đại ngốc Tiểu Tứ Tử là biết, xác định là bị Tiểu Lương Tử ăn không còn xương nha…… Ha ha ha…

Công Tôn thế nhưng thực vừa lòng, mắt nhìn Tiểu Tứ Tử trên giường, tâm nói, Tiểu Tứ Tử a, phụ thân ngươi đã giúp ngươi tranh thủ rồi, chính ngươi phải không chịu thua kém, phải ở trên a!

………

Tiểu Tứ Tử mơ mơ màng màng ngủ một ngày. Đến buổi tối, ra hết một thân mồ hôi, mới cảm thấy khỏe lên chút, lúc này chậm rãi mở mắt, cũng chưa nhìn rõ ràng, nhưng lại cảm giác trên mặt ướt ướt. Hắn xoay mặt sang, chỉ thấy Thạch Đầu không biết từ lúc nào đã đứng bên, đang nhẹ nhàng mà liếm mặt hắn. Thấy Tiểu Tứ Tử tỉnh, liền nhích lại cọ cọ hắn — Tiểu Tứ Tử, ngươi khỏe chưa?

Tiểu Tứ Tử nghĩ muốn đưa tay vỗ vỗ đầu nó, nhưng lại phát hiện tay mình đang bị ai cầm lấy, lại quay đầu, liền thấy có người đang ghé vào mép giường mà ngủ. Quần áo trắng trắng, người lại gầy gầy — không phải Tiểu Lương Tử, là phụ thân!!

“Phụ thân!!” Tiểu Tứ Tử kêu một tiếng. Lại tiếp tục nhìn nhìn, liền thấy được Triệu Phổ cùng Tiêu Lương đang ngồi đầu giường, Tiễn Tử cùng ghé vào nhìn hắn.

“Cẩn nhi, ngươi tỉnh?” Tiêu Lương hỏi, “Có gì không thoải mái không?”

“Tiểu Lương Tử.” Tiểu Tứ Tử chớp mắt, lại nhìn Triệu Phổ, “Cửu Cửu, sao mọi người lại tới đây?”

Triệu Phổ nghĩ nghĩ, “Là ảnh vệ nói cho chúng ta biết, nói Mãng Lạc gặp chút phiền toái, cho nên ta đến xem, coi có chuyện gì cần hỗ trợ không.”

“Nga.” Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, cảm thấy cũng đúng, Mãng Lạc là huynh đệ của Cửu Cửu, Cửu Cửu lo lắng cho hắn cũng đúng a.

“Ta thế nào lại ở trong này?” Tiểu Tứ Tử giật giật, “Cả người hình như không thoải mái.”

“Còn biết không khỏe sao?” Bên cạnh, một thanh âm quen thuộc vang lên, Tiểu Tứ Tử nhìn thấy Công Tôn đã tỉnh, chính là đang lườm hắn.

“Phụ thân!!” Tiểu Tứ Tử cười tươi kêu một tiếng. Công Tôn vội vàng hôn hắn mấy cái, trong lòng không phục a. Ta thực vất vả mới nuôi ngươi lớn, dưỡng ngươi trắng trẻo mập mạp như vậy liền đưa cho Tiểu Lương Tử, thực không cam lòng a!!!

“Ta hỏi ngươi.” Công Tôn hôn hắn xong, liền trừng mắt hỏi hắn, “Tại sao lại không ngủ?”

“Không phải không ngủ, là không ngủ được……” Tiểu Tứ Tử quệt quệt miệng.

“Cẩn nhi, ngươi đang lo lắng điều gì?” Tiêu Lương cũng khó hiểu.

“Không biết.” Tiểu Tứ Tử nhăn mặt, “Chỉ là cảm thấy…… Có chỗ nào không thích hợp…”

 

3 bình luận về “Ngốc ngốc tiểu thần bộ : Chương 83

  1. khụ, Tiểu Lương Tử là một cái trung khuyển ôn nhu công nha, hàng hiếm đó nhoa =v= ~
    lại nói, cũng may không học tính lưu manh của sư phụ hắn chứ không Tiểu Tứ Tử manh như vậy không bị chọc mới là lạ, cưng cp này dễ sợ =v=

  2. ở trên cũng được nhưng vấn đề là không ở trong XD xin chào ta là ma mới nha , đọc hết rồi mới com có lỗi quá ;; v ;; , chủ nhà cố gắng nhé XD

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.